Thư Viện Tài Liệu Tổng Hợp

TaiLieuTongHop.Com - Kho tài liệu tổng hợp hoàn toàn miễn phí dành cho mọi người

Hãy sử dụng chức năng tìm kiếm bên dưới để tìm tài liệu trước khi post yêu cầu liên diễn đàn!

Loading

VanMau.VN - Thư viện văn mẫu Việt Nam
+ Viết bài mới  + Trả lời bài viết
 
LinkBack Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 07-24-2012, 11:39 PM
Senior Member
 
Tham gia: Apr 2012
Tổng số bài gởi: 7,100
Send a message via Yahoo to die


Bài văn về lòng trung thực

Đề

Anh/chị hãy viết một bài văn ngắn (không quá 600 từ) trình bày suy nghĩ của mình về đức tính trung thực trong khi thi và trong cuộc sống.



Bài làm

1. Bài của Phan Thanh Hưng - Thành phố Quy Nhơn, Bình Định (Hoa học trò online)

Cuối năm lớp 9, trước ngày thi tốt nghiệp cô giáo yêu cầu chúng tôi làm một bài văn nghị luận về lòng trung thực thi cử. Nghe xong đề Văn, cả lớp hầu như tên nào cũng cười sung sướng và vỗ tay ầm ĩ. Đứa cười đề quá dễ, đứa thì phấn khởi vì đề ăn lạ và thoải sức sáng tạo. Riêng với tôi, đề dễ hay khó không quan trong mà điều quan trọng là đề văn ấy có sẵn trong mớ tài liệu tham khảo dầy cộp mà tôi mang theo hay không.

Chỉ một lúc sau, cả lớp trở nên yên ắng. Tôi liếc nhìn xung quanh, người đang vò đầu bứt tai tìm ý tứ, có bạn đã viết say sưa… Liếc mắt nhìn cô, tôi thấy cô đang tập trung vào tập bài kiểm tra của lớp khác. Tôi biết thời cơ hành động đã đến. Thật may cho tôi, một đề bài lạ như thế cũng có sẵn trong cuốn sách văn mẫu. Tôi hí hứng chép. Sau 20 phút âm thầm, tôi chép xong phần nửa phần thân bài. Liếc mắt nhìn cô, cô vẫn không mảy may nghi ngờ hay chú ý đến tôi. Đã có lúc, tôi còn… tự hào với “trình” quay cóp của mình.

Tôi cứ vô cảm chép cho đến khi đọc tới một đoạn trong bài văn mẫu: “…thật xấu hổ thay những bạn học sinh lười biếng, đầu óc rỗng tuếc mà gian lận để đạt điểm cao…”. Cơ thể tôi như có một luồng điện chạy qua. Tay tôi bỗng nhiên cứng lại, dù cố viết nhưng nét chữ trở nên nguệch ngoạc. Thật khôi hài và mỉa mai làm sao, đôi tay tôi đang say sưa viết những lời châm biếm chính bản thân tôi.

Tôi buông bút, ngồi thẫn thờ cho đến khi tiếng trống hết giờ vang lên. Tôi gấp bài làm dở, bỏ vào ngăn bàn và nộp một tờ giấy trắng trống trơn. Bài kiểm tra ấy tôi nhận một điểm 0.

Đó là bài văn điểm kém nhất và… ít chữ nhất trong số những bài văn tôi đã viết. Nhưng với riêng tôi, nó đã thực hiện sứ mệnh riêng của mình, thức tỉnh tôi bằng giá trị của lòng trung thực. Đó là bài kiểm tra cuối cùng tôi quay cóp trong cuộc đời học sinh của mình.



2. Bài của Bùi Hoàng Tám - Trường THPT Chơn Thành, Bình Định (Diễn đàn website trường THPT Chơn Thành)

Trong thư Ngày 20/11, Bộ trưởng đã cảnh báo: “sự giả dối vẫn đang tồn tại trong ngành và trong xã hội”. GS Hoàng Tụy, một nhà khoa học nổi tiếng bởi sự chính trực đã từng kêu lên: “Dân tộc Việt Nam không có truyền thống giả dối. Bệnh giả dối là một nỗi quốc nhục”.

Vâng. Giả dối là nỗi quốc nhục nhưng buồn thay, chúng ta đang phải sống chung với sự giả dối dù trong sâu thẳm, mỗi người đều khao khát được sống trung thực với mọi người, trung thực với chính mình. Thế nhưng ai cho họ sự trung thực? Làm sao có thể sống trong sự trung thực khi xung quanh tràn lan sự lọc lừa, dối trá?

Thưa thầy, em hoài thai vào cái đêm giao hoan của hai “kẻ trộm”: “Ngủ với vợ mà như ăn trộm – Không cái sợ nào bằng cái sợ có con” – Thơ Nguyễn Duy. Khi cái bào thai ba tháng tuổi là em ngo ngoe trong bụng đã thấy mẹ vo vo tờ polime dúi vào tay ông bác sĩ siêu âm để mua lấy câu trả lời lách luật: “Cháu đái ngồi (con gái) hay đái đứng (con trai)?”. Ngày em chào đời, hình ảnh đầu tiên mà em nhận thấy bà em gấp gấp tờ polime đút vào tay cô hộ lý để “tắm cho cháu nhẹ nhàng”. Hai tuổi, em đi mẫu giáo, ba em cầm cuốn “Sổ vàng” mặt nghệt như người vừa bị trấn lột. 6 tuổi, em đi học. Đó là cuộc đua chạy trường, chạy lớp mà phương tiện là những chiếc “phong bì” lặc lè ngoại tệ. Em vào đại học. Em đi xin việc. Em làm dự án. Em sinh con. Con em đến trường… Rồi mai ngày khi em mất đi, chắc chắn con em sẽ làm như bố em ngày ông em mất: Lo lót cái phong bì để có chỗ nằm trong nghĩa địa. Hành trình làm người là hành trình giả dối.

“Dân tộc Việt Nam không có truyền thống giả dối”. Thạch Sanh 3 lần bị phản bội vẫn ơn Lý Thông như một ân nhân. Mị Châu mất đầu vẫn giữ niềm tin ở tên Tàu gian Trọng Thủy. Cô Tấm ba lần bị lừa vẫn tin ở tình yêu thương nơi mụ dì ghẻ độc ác. Dân tộc Việt Nam không chỉ trung thực mà thành thực đến ngây thơ. Sự dối trá đến với dân tộc ta từ bao giờ? Ai đầu têu và nuôi dưỡng sự dối trá này, thưa thầy?

Sống trong đảo người gù, ai thẳng lưng là dị dạng. Nếu không muốn bị coi là dị dạng, bị cộng đồng xua đuổi đương nhiên không gù cũng phải còng xuống thành gù. Ai cho họ thẳng lưng? Ai cho họ trung thực? Có nơi đâu mà sự trung thực bị coi như một nhược điểm, thậm chí ngu xuẩn, điên rồ, thưa thầy?

Dù muốn có một kỳ thi trung thực nhưng làm sao em trung thực được khi bên cạnh em là sột soạt tiếng mở bài dưới sự che chở của giám thị? Khi cho thi đề này, một lần nữa thầy lại bắt chúng em phải nói dối bằng những lời sáo rỗng, không phải của mình bởi nếu viết trung thực suy nghĩ của mình, chắc chắn em sẽ bị điểm 0.

Trung thực rất cần sự dũng cảm. Thầy có đủ dũng cảm để cho bài thi này dù chỉ là 1/2 điểm?

Nhưng em biết, thầy sẽ… im lặng!



3. Hoàng Anh Tuấn trao đổi với bài của Bùi Hoàng Tám

Nếu là thầy chấm, thầy cho sẽ cho em 8 điểm về nhận thức với những sự việc diễn ra trước mắt, trong cuộc sống hàng ngày và dám viết trung thực về những điều em đã nghĩ. Nhưng em vẫn không có 2 điểm như hai con mắt “là cửa sổ tâm hồn” để hướng về điều tốt, điều thiện, điều trung thực của cuộc sống. Cuộc sống vẫn còn nhiều người tốt, sống trung thực, giàu lòng nhân ái, vị tha. Dân tộc Việt Nam vẫn sống như cây tre Việt Nam trước phong ba bão táp, vẫn “sống hiên ngang mà nhân ái chan hoà” với khát vọng của hoà bình, tình yêu và hạnh phúc.

Trong cuộc sống có lúc số 2 sẽ có ý nghĩa nhiều lần hơn số 8. Nếu thầy dạy em và chấm bài của em, thầy sẽ không im lặng và sẽ nói với em nhiều để em hiểu rằng: Cái vĩnh cửu của con người và cuộc đời là cái tốt, cái thiện; là bản lĩnh, tình thương yêu của con người và niềm tin yêu cuộc sống.

Trả Lời Với Trích Dẫn